当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

采桑子 闺怨集句

(宋代)朱希真

王孙去后无芳草,绿遍香阶。尘满妆台。

粉面羞搽泪满腮。教我甚情怀。

去时梅蕊全然少,等到花开。花已成梅。

梅子青青又带黄,兀自未归来。

《采桑子 闺怨集句》拼音标注

cǎi sāng zǐ gūi yuàn jí jù
wáng sūn qù hòu wú fāng cǎo,
lv̀ biàn xiāng jiē。
chén mǎn zhuāng tái。
fěn miàn xīu chá lèi mǎn sāi。
jiào wǒ shén qíng huái。
qù shí méi rǔi quán rán shǎo,
děng dào huā kāi。
huā yǐ chéng méi。
méi zǐ qīng qīng yòu dài huáng,
wù zì wèi gūi lái。

朱希真

朱希真

宋人,小字秋娘。建康朱将仕女。年十六,嫁同邑商人徐必用。后必用久客不归,希真作闺怨词,有名于时。