当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

吴槎客明经以手画山水见赠作诗志谢近闻有亡姬之戚并为解之

(清代)朱文治

槎客先生七十七,老手能握两枝笔。诗曾索写屏幛新,画忽摹成林壑密。

早年工诗晚工画,画意都从诗意出。连宵风雪寒打窗,坐使坐光满蓬室。

我闻善画山水享大年,息心求理心恬然。凭空泼墨鼓元气,何待采药夸神仙。

神仙眷属金闺籍,近事传闻剧怜惜。小红飞作马塍花,凄绝吹箫姜白石。

老眼西风泪不收,深深埋玉银湾头。拜经忆昔同看月,索句何人共倚楼。

我与先生无一面,仰之如鲁灵光殿。海天尚有沧桑变,何况昙花霎时现。

从此不画双蛾画东绢,自对万幅烟鬟老忘倦。

《吴槎客明经以手画山水见赠作诗志谢近闻有亡姬之戚并为解之》拼音标注

wú chá kè míng jīng yǐ shǒu huà shān shǔi jiàn zèng zuò shī zhì xiè jìn wén yǒu wáng jī zhī qī bìng wèi jiě zhī
chá kè xiān shēng qī shí qī,
lǎo shǒu néng wò liǎng zhī bǐ。
shī céng suǒ xiě píng zhàng xīn,
huà hū mó chéng lín hè mì。
zǎo nián gōng shī wǎn gōng huà,
huà yì dū cóng shī yì chū。
lián xiāo fēng xuě hán dǎ chuāng,
zuò shǐ zuò guāng mǎn péng shì。
wǒ wén shàn huà shān shǔi xiǎng dà nián,
xī xīn qíu lǐ xīn tián rán。
píng kōng pō mò gǔ yuán qì,
hé dài cǎi yào kuā shén xiān。
shén xiān juàn shǔ jīn gūi jí,
jìn shì chuán wén jù lián xī。
xiǎo hóng fēi zuò mǎ chéng huā,
qī jué chūi xiāo jiāng bái shí。
lǎo yǎn xī fēng lèi bù shōu,
shēn shēn mái yù yín wān tóu。
bài jīng yì xī tóng kàn yuè,
suǒ jù hé rén gòng yǐ lóu。
wǒ yǔ xiān shēng wú yī miàn,
yǎng zhī rú lǔ líng guāng diàn。
hǎi tiān shàng yǒu cāng sāng biàn,
hé kuàng tán huā shà shí xiàn。
cóng cǐ bù huà shuāng é huà dōng juàn,
zì dùi wàn fú yān huán lǎo wàng juàn。

朱文治

朱文治

(1760—1845)浙江馀姚人,字诗南,号少仙。乾隆五十三年举人,官海宁学正。善以篆法画兰竹,与海盐张芑堂以飞白法画兰齐名。有《绕竹山房诗稿》。