当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

赋得宿猿洞送友人之湘中

(明代)周玄

怪石如云起天上,枯藤盘根垂百丈。萝深苔滑鸟不栖,索漠寒猿卧相向。

两两三三往复回,衔花映水皆奇状。清秋倒树风涧号,初日排云雪岩壮。

醉客应为巫峡吟,行人厌作巴山望。洞里愁声谁忍闻,别时对此堪惆怅。

《赋得宿猿洞送友人之湘中》拼音标注

fù dé sù yuán dòng sòng yǒu rén zhī xiāng zhōng
guài shí rú yún qǐ tiān shàng,
kū téng pán gēn chúi bǎi zhàng。
luó shēn tái huá niǎo bù qī,
suǒ mò hán yuán wò xiāng xiàng。
liǎng liǎng sān sān wǎng fù húi,
xián huā yìng shǔi jiē qí zhuàng。
qīng qīu dǎo shù fēng jiàn hào,
chū rì pái yún xuě yán zhuàng。
zùi kè yìng wèi wū xiá yín,
xíng rén yàn zuò bā shān wàng。
dòng lǐ chóu shēng shúi rěn wén,
bié shí dùi cǐ kān chóu chàng。

周玄

周玄

福建闽县人,字微之。与黄玄皆出林鸿门下,称二玄。永乐中以文学征,授礼部员外郎。尝挟书数千卷,居长乐高柄家,读书十年,卒业尽弃其书,谓已尽在腹中。为闽中十才子之一。有《宜秋集》。