当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

过郭传师太尉山居

(宋代)郑谌

大固擅雄强,一峰连紫逻。户牖开上头,可爱不可唾。

前山奔马来,一一窗间过。无人识故侯,得趣贪高卧。

不受富贵吞,但供香火课。枪甲久沈埋,诗书真顿挫。

两国正交兵,万民心胆破。莫惜功业成,更遣声名大。

《过郭传师太尉山居》拼音标注

guò guō chuán shī tài wèi shān jū
dà gù shàn xióng qiáng,
yī fēng lián zǐ luó。
hù yǒu kāi shàng tóu,
kě ài bù kě tuò。
qián shān bēn mǎ lái,
yī yī chuāng jiān guò。
wú rén shì gù hóu,
dé qù tān gāo wò。
bù shòu fù gùi tūn,
dàn gōng xiāng huǒ kè。
qiāng jiǎ jǐu shěn mái,
shī shū zhēn dùn cuò。
liǎng guó zhèng jiāo bīng,
wàn mín xīn dǎn pò。
mò xī gōng yè chéng,
gèng qiǎn shēng míng dà。

郑谌

郑谌

郑谌(?~一一三七),字本然(《天台续集别编》卷二)。徽宗时宦官。高宗绍兴初为入内东头供奉官带御器械。七年,为言官所劾,提举江州太平观,卒(《建炎以来系年要录》卷一一○、一一一)。