送林自知自幕中归常亭
(宋代)真德秀
始吾与林子,周旋大江东。子方清且贫,简瓢屡云空。劲气凛不折,耿耿如长虹。明年擢高科,对策大明宫。一尉迟五年,出入无奴僮。再见湘水滨,凛凛复昔同。招徕元戎幕,泛绿依芙蓉。小生敢相吏,故人傥相从。云胡岁未竟,决去如霜鸿。挽之不可留,聊复少从容。老我慵且钝,栽培欠深功。子进未可量,德业方崇崇。永怀昔君子,和气填心胸。濂溪霁月明朗,伊水春风融。至今想其人,犹为起敬恭。天资贵强矫,学力无终穷。我如石之顽,迟子相磨礲。子质虽玉莹,可废它山攻。雁峰毋久留,来思灵麓峰。
《送林自知自幕中归常亭》拼音标注
sòng lín zì zhī zì mù zhōng gūi cháng tíng
shǐ wú yǔ lín zǐ,
zhōu xuán dà jiāng dōng。
zǐ fāng qīng qiě pín,
jiǎn piáo lv̌ yún kōng。
jìng qì lǐn bù zhé,
gěng gěng rú cháng hóng。
míng nián zhuó gāo kē,
dùi cè dà míng gōng。
yī wèi chí wǔ nián,
chū rù wú nú tóng。
zài jiàn xiāng shǔi bīn,
lǐn lǐn fù xī tóng。
zhāo lái yuán róng mù,
fàn lv̀ yī fú róng。
xiǎo shēng gǎn xiāng lì,
gù rén tǎng xiāng cóng。
yún hú sùi wèi jìng,
jué qù rú shuāng hóng。
wǎn zhī bù kě líu,
liáo fù shǎo cóng róng。
lǎo wǒ yōng qiě dùn,
zāi péi qiàn shēn gōng。
zǐ jìn wèi kě liàng,
dé yè fāng chóng chóng。
yǒng huái xī jūn zǐ,
hé qì tián xīn xiōng。
lián xī jì yuè míng lǎng,
yī shǔi chūn fēng róng。
zhì jīn xiǎng qí rén,
yóu wèi qǐ jìng gōng。
tiān zī gùi qiáng jiǎo,
xué lì wú zhōng qióng。
wǒ rú shí zhī wán,
chí zǐ xiāng mó lóng。
zǐ zhí sūi yù yíng,
kě fèi tā shān gōng。
yàn fēng wú jǐu líu,
lái sī líng lù fēng 。