当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

古风 其二

(清代)赵国麟

岱阳有古柏,柯干坚如石。众乌巢其巅,凤凰来作客。

翙翙羽仪辉,翱翔云汉薄。饥飧玉山禾,渴饮伊与洛。

圣世待来仪,网罗谁能索。亭亭梧桐枝,郁郁高冈宅。

长鸣不顾返,九州若咫尺。君看迎阳雁,常为稻粱迫。

《古风 其二》拼音标注

gǔ fēng qí èr
dài yáng yǒu gǔ bǎi,
kē gān jiān rú shí。
zhòng wū cháo qí diān,
fèng huáng lái zuò kè。
hùi hùi yǔ yí hūi,
áo xiáng yún hàn bó。
jī sūn yù shān hé,
kě yǐn yī yǔ luò。
shèng shì dài lái yí,
wǎng luō shúi néng suǒ。
tíng tíng wú tóng zhī,
yù yù gāo gāng zhái。
cháng míng bù gù fǎn,
jǐu zhōu ruò zhǐ chǐ。
jūn kàn yíng yáng yàn,
cháng wèi dào liáng pò。

赵国麟

赵国麟

(1675—1751)山东泰安人,字仁圃。康熙四十五年进士。乾隆初官至文华殿大学士兼礼部尚书,旋因事罢归。笃信程朱,为官清峻。有《文统类编》、《云月砚轩藏稿》等。