皎皎
(宋代)赵崇嶓
皎皎白玉堂,有女白於玉。门前车马任西东,门里苔痕四时绿。春风撩乱飞伯劳,樱桃花重红夭夭。夜深扑落金剪刀,乌龙睡稳蟾蜍高。
《皎皎》拼音标注
jiǎo jiǎo
jiǎo jiǎo bái yù táng,
yǒu nv̌ bái yú yù。
mén qián chē mǎ rèn xī dōng,
mén lǐ tái hén sì shí lv̀。
chūn fēng liāo luàn fēi bó láo,
yīng táo huā zhòng hóng yāo yāo。
yè shēn pū luò jīn jiǎn dāo,
wū lóng shùi wěn chán chú gāo 。