当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

闺情 倦绣

(宋代)张玉娘

绿窗春睡起常迟,绣罢鸳鸯听子规。斜倚睡屏閒怅望,慵临鸾镜独支颐。

工馀綵线日空永,愁伴珊瑚梦已违。细数目前花落尽,伤心都付不言时。

《闺情 倦绣》拼音标注

gūi qíng juàn xìu
lv̀ chuāng chūn shùi qǐ cháng chí,
xìu bà yuān yāng tīng zǐ gūi。
xié yǐ shùi píng xián chàng wàng,
yōng lín luán jìng dú zhī yí。
gōng yú cǎi xiàn rì kōng yǒng,
chóu bàn shān hú mèng yǐ wéi。
xì shù mù qián huā luò jǐn,
shāng xīn dū fù bù yán shí。

张玉娘

张玉娘

张玉娘(1250 ~1277),字若琼,自号一贞居士,处州松阳(今浙江松阳)人。南宋女词人。出身仕宦世家。自幼聪慧异常,工女红,好读书,过目成诵。擅诗词,时人以汉班昭比之。她自幼饱学,敏慧绝伦,诗词尤得风人体。与李清照、朱淑真、吴淑姬并称“宋代四大女词人”。