题黄山山人墨竹
(清代)张远
结体欲密势欲舒,节圆叶老如草书。吴兴已往不可作,此君顾影空扶疏。
黄山山人澹于菊,胸有千竿万竿竹。翛然落笔电与雷,纵横幻诞何奇哉!
墨汁三升酒一斗,飒飒晴空风雨来。蛰蛇出蠖剑出匣,夭矫老龙卸龙甲。
共道一日不可无,颇恨古人无我法。袜材挥尽世莫知,撑肠拄腹徒尔为。
伯时画马入马腹,但恐山人变竹枝。
《题黄山山人墨竹》拼音标注
tí huáng shān shān rén mò zhú
jié tǐ yù mì shì yù shū,
jié yuán yè lǎo rú cǎo shū。
wú xīng yǐ wǎng bù kě zuò,
cǐ jūn gù yǐng kōng fú shū。
huáng shān shān rén dàn yú jú,
xiōng yǒu qiān gān wàn gān zhú。
xiāo rán luò bǐ diàn yǔ léi,
zòng héng huàn dàn hé qí zāi !
mò zhī sān shēng jǐu yī dǒu,
sà sà qíng kōng fēng yǔ lái。
zhí shé chū huò jiàn chū xiá,
yāo jiǎo lǎo lóng xiè lóng jiǎ。
gòng dào yī rì bù kě wú,
pǒ hèn gǔ rén wú wǒ fǎ。
wà cái hūi jǐn shì mò zhī,
chēng cháng zhǔ fù tú ěr wèi。
bó shí huà mǎ rù mǎ fù,
dàn kǒng shān rén biàn zhú zhī。