平陵宜山堂诗
(清代)张英
我闻宜山堂,结构平陵阳。结公争赋诗,佳咏皆琅琅。
何处最宜山,奇峰出短墙。石屋一片云,黛色映筼筜。
隔帘见幽壑,入户飞层冈。枯藤与古木,掩映多奇光。
峰影落清泉,水面还苍苍。何时最宜山,山静觉昼长。
朝霞与夕烟,树色分微茫。春明山翠浓,夏雨山风凉。
明月出远岫,秋峰结相望。何人最宜山,先生称古狂。
芒鞋筇竹杖,荷衣薜荔裳。看山无朝暮,一卷或一觞。
手招西爽来,披襟从徜徉。斯景与斯人,是名宜山堂。
《平陵宜山堂诗》拼音标注
píng líng yí shān táng shī
wǒ wén yí shān táng,
jié gōu píng líng yáng。
jié gōng zhēng fù shī,
jiā yǒng jiē láng láng。
hé chù zùi yí shān,
qí fēng chū duǎn qiáng。
shí wū yī piàn yún,
dài sè yìng yún dāng。
gé lián jiàn yōu hè,
rù hù fēi céng gāng。
kū téng yǔ gǔ mù,
yǎn yìng duō qí guāng。
fēng yǐng luò qīng quán,
shǔi miàn huán cāng cāng。
hé shí zùi yí shān,
shān jìng jué zhòu cháng。
zhāo xiá yǔ xī yān,
shù sè fēn wēi máng。
chūn míng shān cùi nóng,
xià yǔ shān fēng liáng。
míng yuè chū yuǎn xìu,
qīu fēng jié xiāng wàng。
hé rén zùi yí shān,
xiān shēng chēng gǔ kuáng。
máng xié qióng zhú zhàng,
hé yī bì lì cháng。
kàn shān wú zhāo mù,
yī juàn huò yī shāng。
shǒu zhāo xī shuǎng lái,
pī jīn cóng cháng yáng。
sī jǐng yǔ sī rén,
shì míng yí shān táng。