当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

盘山道中

(明代)张宣

秋色集南山,雨余遍新翠。蜿蜒陟高岑,爽气千里至。

夕照乱云霞,卷舒态殊异。涧泉流淙淙,泠然濠濮意。

山深富岚烟,谷窅藏灵寺。马首瞻琅琊,青苍若鳞次。

醉翁或在焉,便欲策游骑。

《盘山道中》拼音标注

pán shān dào zhōng
qīu sè jí nán shān,
yǔ yú biàn xīn cùi。
wān yán zhì gāo cén,
shuǎng qì qiān lǐ zhì。
xī zhào luàn yún xiá,
juàn shū tài shū yì。
jiàn quán líu cóng cóng,
líng rán háo pú yì。
shān shēn fù lán yān,
gǔ yǎo cáng líng sì。
mǎ shǒu zhān láng yé,
qīng cāng ruò lín cì。
zùi wēng huò zài yān,
biàn yù cè yóu qí。

张宣

张宣

(?—1373)元明间常州府江阴人,初名瑄,字藻重,一作藻仲。少负才名,明洪武元年以考礼征,预修《元史》。太祖召至殿廷,擢翰林院编修,常呼为张家小秀才。洪武六年谪徙濠梁,道中卒。