当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

夏日田居

(明代)张宣

携手踏莎行,微茫草径缺。微人兴未已,芒屦穿林樾。

村墟上暮烟,衣袂微风发。遥寻钟磬音,远公庐暂歇。

乘兴复登高,东岭起明月。皓色坠深潭,清光见毫发。

远树何苍苍,云峰忽出没。盘礴夜转深,零露浸履袜。

《夏日田居》拼音标注

xià rì tián jū
xié shǒu tà shā xíng,
wēi máng cǎo jìng quē。
wēi rén xīng wèi yǐ,
máng jù chuān lín yuè。
cūn xū shàng mù yān,
yī mèi wēi fēng fā。
yáo xún zhōng qìng yīn,
yuǎn gōng lú zàn xiē。
chéng xīng fù dēng gāo,
dōng líng qǐ míng yuè。
hào sè zhùi shēn tán,
qīng guāng jiàn háo fā。
yuǎn shù hé cāng cāng,
yún fēng hū chū méi。
pán bó yè zhuǎn shēn,
líng lù jìn lv̌ wà。

张宣

张宣

(?—1373)元明间常州府江阴人,初名瑄,字藻重,一作藻仲。少负才名,明洪武元年以考礼征,预修《元史》。太祖召至殿廷,擢翰林院编修,常呼为张家小秀才。洪武六年谪徙濠梁,道中卒。