当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

田园杂兴

(明代)张宣

郁郁桑叶青,灿灿榴花赤。余亦朝市人,爱此园林僻。

好动每招尤,静观多自得。园果何离离,随意熟堪摘。

上者供甘旨,次以留嘉客。客至谈世俗,辄浮以大白。

三径常荒芜,苔痕浸石壁。赖有数卷书,堪慰风雨夕。

《田园杂兴》拼音标注

tián yuán zá xīng
yù yù sāng yè qīng,
càn càn líu huā chì。
yú yì zhāo shì rén,
ài cǐ yuán lín pì。
hǎo dòng měi zhāo yóu,
jìng guān duō zì dé。
yuán guǒ hé lí lí,
súi yì shú kān zhāi。
shàng zhě gōng gān zhǐ,
cì yǐ líu jiā kè。
kè zhì tán shì sú,
zhé fú yǐ dà bái。
sān jìng cháng huāng wú,
tái hén jìn shí bì。
lài yǒu shù juàn shū,
kān wèi fēng yǔ xī。

张宣

张宣

(?—1373)元明间常州府江阴人,初名瑄,字藻重,一作藻仲。少负才名,明洪武元年以考礼征,预修《元史》。太祖召至殿廷,擢翰林院编修,常呼为张家小秀才。洪武六年谪徙濠梁,道中卒。