当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

留守舍人张公安国闻维筑亭题其榜曰朝阳既去

(宋代)张维

日边清切以文鸣,立对朝阳欲问程。笔落生春变寒谷,诗来将喜破愁城。檐前水到乘槎便,天际山横与槛平。准拟公归道过此,小留觞咏集簪缨。

《留守舍人张公安国闻维筑亭题其榜曰朝阳既去》拼音标注

líu shǒu shè rén zhāng gōng ān guó wén wéi zhú tíng tí qí bǎng yuē zhāo yáng jì qù
rì biān qīng qiē yǐ wén míng,
lì dùi zhāo yáng yù wèn chéng。
bǐ luò shēng chūn biàn hán gǔ,
shī lái jiāng xǐ pò chóu chéng。
yán qián shǔi dào chéng chá biàn,
tiān jì shān héng yǔ jiàn píng。
zhǔn nǐ gōng gūi dào guò cǐ,
xiǎo líu shāng yǒng jí zān yīng 。

张维

张维

蜀人,字公言。尝为僧,还俗。善二王书法,尤得怀素骨力。王嗣宗荐试御书院,自负其能,遂遭众人排挤,止得隶秘阁。真宗景德末书郑州开元寺新塔碑,一时称绝。后贫困以终。