当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

周玄初祷雨诗

(宋代)张经

昆仑之西东海东,中有一士巢云松。朱颜黑发神所钟,服食雨露乘天风。

朝骑黄鹤天门穹,夜被紫霞栖崆峒。人间有急岁有凶,裨补造化多其功。

己酉之岁夏五中,连月不雨何当烛。祝融司令百怪丛,妖精吐焰天地雺。

火星出走穹壤红,海水欲竭山为童。官僚揭虔士庶恫,焚尪剪爪百虑穷。

大龙酣睡痴且聋,小龙戢戢潜其踪。君能独出超凡庸,拔剑起指天南虹。

嘘阴吸阳神且恭,囊括万象罗心胸。有书直达上帝聪,泥金倒写不暇封。

当空举手祝未终,霹雳直下西南峰。道人足踏金芙蓉,口呼六甲丁与从。

龙神不兴吾不容,纵以烈火焚其宫。须臾龙伯施乃工,海波竖立银河通。

桑麻菽粟青且葱,野花石竹俱纤秾。道人之术孰与同,调和燮理偕孤公。

方今海内殊未雍,焦头烂额愁边烽。烦君为提九节筇,直上阊阖跻九重。

凌风大笑招群雄,一洗宇宙皆冲融。

周玄初祷雨诗》拼音标注

zhōu xuán chū dǎo yǔ shī
kūn lún zhī xī dōng hǎi dōng,
zhōng yǒu yī shì cháo yún sōng。
zhū yán hēi fā shén suǒ zhōng,
fú shí yǔ lù chéng tiān fēng。
zhāo qí huáng hè tiān mén qióng,
yè bèi zǐ xiá qī kōng tóng。
rén jiān yǒu jí sùi yǒu xiōng,
bì bǔ zào huà duō qí gōng。
jǐ yǒu zhī sùi xià wǔ zhōng,
lián yuè bù yǔ hé dāng zhú。
zhù róng sī lìng bǎi guài cóng,
yāo jīng tǔ yàn tiān dì méng。
huǒ xīng chū zǒu qióng rǎng hóng,
hǎi shǔi yù jié shān wèi tóng。
guān liáo jiē qián shì shù tōng,
fén wāng jiǎn zhuǎ bǎi lv̀ qióng。
dà lóng hān shùi chī qiě lóng,
xiǎo lóng jí jí qián qí zōng。
jūn néng dú chū chāo fán yōng,
bá jiàn qǐ zhǐ tiān nán hóng。
xū yīn xī yáng shén qiě gōng,
náng kuò wàn xiàng luō xīn xiōng。
yǒu shū zhí dá shàng dì cōng,
ní jīn dǎo xiě bù xiá fēng。
dāng kōng jǔ shǒu zhù wèi zhōng,
pī lì zhí xià xī nán fēng。
dào rén zú tà jīn fú róng,
kǒu hū lìu jiǎ dīng yǔ cóng。
lóng shén bù xīng wú bù róng,
zòng yǐ liè huǒ fén qí gōng。
xū yú lóng bó shī nǎi gōng,
hǎi bō shù lì yín hé tōng。
sāng má shú sù qīng qiě cōng,
yě huā shí zhú jù xiān nóng。
dào rén zhī zhú shú yǔ tóng,
diào hé xiè lǐ xié gū gōng。
fāng jīn hǎi nèi shū wèi yōng,
jiāo tóu làn é chóu biān fēng。
fán jūn wèi tí jǐu jié qióng,
zhí shàng chāng gé jī jǐu zhòng。
líng fēng dà xiào zhāo qún xióng,
yī xǐ yǔ zhòu jiē chōng róng。

张经

张经

名或作泾。宋姑苏人。善杂画,尤精传模。米芾称其翎毛、芦雁不俗。