当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

俊师定庵

(宋代)张建

渟泓石上泉,照我良是我。轻风一荡激,真态互掀簸。

乃知求慧性,非戒定未可。道人此名庵,千劫付一坐。

海月自澄明,天花任飞妥。吾生剧萍梗,万里信漂堕。

湛然摩尼珠,坐受昏尘裹。何时陪远公,同社事香火。

《俊师定庵》拼音标注

jùn shī dìng ān
tíng hóng shí shàng quán,
zhào wǒ liáng shì wǒ。
qīng fēng yī dàng jī,
zhēn tài hù xiān bò。
nǎi zhī qíu hùi xìng,
fēi jiè dìng wèi kě。
dào rén cǐ míng ān,
qiān jié fù yī zuò。
hǎi yuè zì chéng míng,
tiān huā rèn fēi tuǒ。
wú shēng jù píng gěng,
wàn lǐ xìn piāo duò。
zhàn rán mó ní zhū,
zuò shòu hūn chén guǒ。
hé shí péi yuǎn gōng,
tóng shè shì xiāng huǒ。

张建

张建

张建,高宗绍兴四年(一一三四)曾题诗于凤凰岩(《东瓯金石志》卷六《凤雏石题名》)。