从贾倅乞猫
(宋代)章甫
渚宫茅屋住经年,墙壁苦遭群鼠穿。旋乞狸奴名去恶,中宵客枕得安眠。携之俱东泛江水,餍饫鱼腥二千里。半途忽作楚人弓,儿女怜渠今未已。昨宵闻说二车家,花墩五子俱可夸。此诗虽拙胜盐茶,不问白黑灰狸花。
《从贾倅乞猫》拼音标注
cóng jiǎ cùi qǐ māo
zhǔ gōng máo wū zhù jīng nián,
qiáng bì kǔ zāo qún shǔ chuān。
xuán qǐ lí nú míng qù è,
zhōng xiāo kè zhěn dé ān mián。
xié zhī jù dōng fàn jiāng shǔi,
yàn yù yú xīng èr qiān lǐ。
bàn tú hū zuò chǔ rén gōng,
ér nv̌ lián qú jīn wèi yǐ。
zuó xiāo wén shuō èr chē jiā,
huā dūn wǔ zǐ jù kě kuā。
cǐ shī sūi zhuó shèng yán chá,
bù wèn bái hēi hūi lí huā 。