当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

与同舍诸公饮王诜都尉家有侍儿辈侍香求诗求字者以烟浓近侍香为韵

(宋代)曾诚

俯仰家人看墨踪,和研亲炷宝熏浓。诗情过笔当千里,妙思凝香欲万重。

山盎泄云倾白酒,越罗沾露浥黄封。从来粉黛宜灯烛,妙手凭谁写醉容。

《与同舍诸公饮王诜都尉家有侍儿辈侍香求诗求字者以烟浓近侍香为韵》拼音标注

yǔ tóng shè zhū gōng yǐn wáng shēn dū wèi jiā yǒu shì ér bèi shì xiāng qíu shī qíu zì zhě yǐ yān nóng jìn shì xiāng wèi yùn
fǔ yǎng jiā rén kàn mò zōng,
hé yán qīn zhù bǎo xūn nóng。
shī qíng guò bǐ dāng qiān lǐ,
miào sī níng xiāng yù wàn zhòng。
shān àng xiè yún qīng bái jǐu,
yuè luō zhān lù yì huáng fēng。
cóng lái fěn dài yí dēng zhú,
miào shǒu píng shúi xiě zùi róng。

曾诚

曾诚

曾诚,字存之,泉州晋江(今福建泉州)人。孝宽子。哲宗元符间为秘书监(《墨庄漫录》卷六、《独醒杂志》卷七)。徽宗崇宁三年(一一○四)因贿赂事勒停(《宋会要辑稿》职官六八之一○)。今录诗三首。