当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

徐子修画山水歌

(明代)袁凯

夏家高堂生昼寒,徐卿画图墨未干。深山大泽画烟雾,黑处似有龙蛇蟠。襄阳小米师董原,妙处不受绳墨牵。顷刻万里皆自然,房山尚书世称贤。化为白云满晴巅,李家将军极清妍。畏避退缩不敢前,至今海内人争传。卿惟得此二家意,损益往往无凝滞。意思元居造化先,笔力正在苍茫际。前年为客写林麓,百道飞泉出幽谷。老夫醉来不敢眠,深虑波涛卷茅屋。长堤曲阪路如线,远入深林时隐见。水上人家不闭门,门外幽花满芳甸。徐卿徐卿我所慕,廿载相看发垂素。安得潇湘千尺水,更画城东种瓜处。

《徐子修画山水歌》拼音标注

xú zǐ xīu huà shān shǔi gē
xià jiā gāo táng shēng zhòu hán,
xú qīng huà tú mò wèi gān。
shēn shān dà zé huà yān wù,
hēi chù sì yǒu lóng shé pán。
xiāng yáng xiǎo mǐ shī dǒng yuán,
miào chù bù shòu shéng mò qiān。
qǐng kè wàn lǐ jiē zì rán,
fáng shān shàng shū shì chēng xián。
huà wèi bái yún mǎn qíng diān,
lǐ jiā jiāng jūn jí qīng yán。
wèi bì tùi suō bù gǎn qián,
zhì jīn hǎi nèi rén zhēng chuán。
qīng wéi dé cǐ èr jiā yì,
sǔn yì wǎng wǎng wú níng zhì。
yì sī yuán jū zào huà xiān,
bǐ lì zhèng zài cāng máng jì。
qián nián wèi kè xiě lín lù,
bǎi dào fēi quán chū yōu gǔ。
lǎo fū zùi lái bù gǎn mián,
shēn lv̀ bō tāo juàn máo wū。
cháng dī qū bǎn lù rú xiàn,
yuǎn rù shēn lín shí yǐn jiàn。
shǔi shàng rén jiā bù bì mén,
mén wài yōu huā mǎn fāng diàn。
xú qīng xú qīng wǒ suǒ mù,
niàn zài xiāng kàn fā chúi sù。
ān dé xiāo xiāng qiān chǐ shǔi,
gèng huà chéng dōng zhǒng guā chù 。

袁凯

袁凯

袁凯,生卒年不详,字景文,号海叟,明初诗人,以《白燕》一诗负盛名,人称袁白燕。松江华亭(今上海市松江县)人,洪武三年(1370)任监察御史,后因事为朱元璋所不满,伪装疯癫,以病免职回家,终“以寿终”。著有《海叟集》4卷。