当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

鹤秀塔

(清代)于源

龙渊之水深复深,卧波塔影尖如针。学绣女儿不得见,横塘风雨愁人心。

偶闻父老谈陈迹,裴生此地曾为客。行装劫去剩空囊,路侧呻吟带饥色。

落日携筐有女来,一时怜饿兼怜才。拔钗饷饵聊相济,乞食吹箫重可哀。

黄金脱手浑间事,谁知中有千行泪。半面真成未了缘,三生可有相逢地。

归来偏犯泥中怒,风波凋损双眉妩。岂曾密誓偶鸳鸯,竟听谗言放鹦鹉。

红兰无力拒严霜,毕命朱丝长恨长。一寸柔肠容易断,十分侠骨自留香。

春风转瞬忽经年,仙禁裴航得意天。前度刘郎重到日,那时紫玉已成烟。

分符适值来花县,惆怅天台人不见。夜雨空房忆故钿,秋风尘罥悲团扇。

比肩有妹已垂髫,依约红颜一样娇。桃叶相将迎古渡,云英犹得遇蓝桥。

报恩总惜婵娟死,特筑浮图傍春水。小字空题埋玉人,遗闻合补伤心史。

此事茫茫二百秋,塔前芳草使人愁。王孙一饭谈何易,漂母祠堂终古留。

《鹤秀塔》拼音标注

hè xìu tǎ
lóng yuān zhī shǔi shēn fù shēn,
wò bō tǎ yǐng jiān rú zhēn。
xué xìu nv̌ ér bù dé jiàn,
héng táng fēng yǔ chóu rén xīn。
ǒu wén fù lǎo tán chén jī,
péi shēng cǐ dì céng wèi kè。
xíng zhuāng jié qù shèng kōng náng,
lù cè shēn yín dài jī sè。
luò rì xié kuāng yǒu nv̌ lái,
yī shí lián è jiān lián cái。
bá chāi xiǎng ěr liáo xiāng jì,
qǐ shí chūi xiāo zhòng kě āi。
huáng jīn tuō shǒu hún jiān shì,
shúi zhī zhōng yǒu qiān xíng lèi。
bàn miàn zhēn chéng wèi le yuán,
sān shēng kě yǒu xiāng féng dì。
gūi lái piān fàn ní zhōng nù,
fēng bō diāo sǔn shuāng méi wǔ。
qǐ céng mì shì ǒu yuān yāng,
jìng tīng chán yán fàng yīng wǔ。
hóng lán wú lì jù yán shuāng,
bì mìng zhū sī cháng hèn cháng。
yī cùn róu cháng róng yì duàn,
shí fēn xiá gǔ zì líu xiāng。
chūn fēng zhuǎn shùn hū jīng nián,
xiān jìn péi háng dé yì tiān。
qián dù líu láng zhòng dào rì,
nà shí zǐ yù yǐ chéng yān。
fēn fú shì zhí lái huā xiàn,
chóu chàng tiān tái rén bù jiàn。
yè yǔ kōng fáng yì gù diàn,
qīu fēng chén juàn bēi tuán shàn。
bǐ jiān yǒu mèi yǐ chúi tiáo,
yī yuē hóng yán yī yáng jiāo。
táo yè xiāng jiāng yíng gǔ dù,
yún yīng yóu dé yù lán qiáo。
bào ēn zǒng xī chán juān sǐ,
tè zhú fú tú bàng chūn shǔi。
xiǎo zì kōng tí mái yù rén,
yí wén hé bǔ shāng xīn shǐ。
cǐ shì máng máng èr bǎi qīu,
tǎ qián fāng cǎo shǐ rén chóu。
wáng sūn yī fàn tán hé yì,
piāo mǔ cí táng zhōng gǔ líu。

于源

于源

浙江秀水人,字辛伯,号秋泉。贡生。善诗,尤工七古。有《灯窗琐语》、《一粟庐诗稿》。