当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

沧江

(清代)姚柬之

风寒谢家聚,雪压毛公山。人事悲何极,沧江去不还。

消愁诗自解,久病鬓先斑。更少逢时伎,烟波处处艰。

《沧江》拼音标注

cāng jiāng
fēng hán xiè jiā jù,
xuě yā máo gōng shān。
rén shì bēi hé jí,
cāng jiāng qù bù huán。
xiāo chóu shī zì jiě,
jǐu bìng bìn xiān bān。
gèng shǎo féng shí jì,
yān bō chù chù jiān。

姚柬之

姚柬之

(785—18470清安徽桐城人,字佑之,号伯山,又号檗山。道光二年进士。历河南临漳、广东揭阳知县,至贵州大定知府。因与上官不合引归。在官善决疑案,除赌窟,息盗风,禁止械斗。有《漳水图经》、《绥猺厅志》等。