当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

过太原作歌

(清代)杨锐

太原公子虬髯客,笑指并州作王迹。龙起虚传晋水清,至今犹见汾云白。

此地从来王者都,百年腥秽经胡雏。三河节概向谁是,段千田子今时无。

摧轮倏登太行道,黄沙屯云没青草。往者灾荒连四年,饱闻白骨高于田。

古堠离离识官路,颓垣漠漠寻炊烟。朅来风尘厌辛苦,鸣铗宵深代人语。

只为肝肠报信陵,肯令口舌夸齐虏。莫辞且坐燕蓟游,有梦早到金台土。

固关东连人去稀,山川霸气两依微。晋阳莫问前朝事,惟有秋风数雁飞。

《过太原作歌》拼音标注

guò tài yuán zuò gē
tài yuán gōng zǐ qíu rán kè,
xiào zhǐ bìng zhōu zuò wáng jī。
lóng qǐ xū chuán jìn shǔi qīng,
zhì jīn yóu jiàn fén yún bái。
cǐ dì cóng lái wáng zhě dū,
bǎi nián xīng hùi jīng hú chú。
sān hé jié gài xiàng shúi shì,
duàn qiān tián zǐ jīn shí wú。
cūi lún shū dēng tài xíng dào,
huáng shā tún yún méi qīng cǎo。
wǎng zhě zāi huāng lián sì nián,
bǎo wén bái gǔ gāo yú tián。
gǔ hòu lí lí shì guān lù,
túi yuán mò mò xún chūi yān。
qiè lái fēng chén yàn xīn kǔ,
míng jiá xiāo shēn dài rén yǔ。
zhǐ wèi gān cháng bào xìn líng,
kěn lìng kǒu shé kuā qí lǔ。
mò cí qiě zuò yàn jì yóu,
yǒu mèng zǎo dào jīn tái tǔ。
gù guān dōng lián rén qù xī,
shān chuān bà qì liǎng yī wēi。
jìn yáng mò wèn qián zhāo shì,
wéi yǒu qīu fēng shù yàn fēi。

杨锐

杨锐

(1857—1898)四川绵竹人,初字退之,后字叔峤,又字钝叔。初入张之洞幕。光绪十五年,以举人授内阁中书。后以陈宝箴荐,加四品卿衔充军机章京,参与新政。政变起,与谭嗣同等同被害。为戊戌六君子之一。有《说经堂诗草》。