当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

酬别杜二

(唐代)严武

独逢尧典日,再睹汉官时。未效风霜劲,空惭雨露私。夜钟清万户,曙漏拂千旗。并向殊庭谒,俱承别馆追。斗城怜旧路,涡水惜归期。峰树还相伴,江云更对垂。试回沧海棹,莫妒敬亭诗。只是书应寄,无忘酒共持。但令心事在,未肯鬓毛衰。最怅巴山里,清猿醒梦思。

《酬别杜二》拼音标注

chóu bié dù èr
dú féng yáo diǎn rì,
zài dǔ hàn guān shí。
wèi xiào fēng shuāng jìng,
kōng cán yǔ lù sī。
yè zhōng qīng wàn hù,
shù lòu fú qiān qí。
bìng xiàng shū tíng yè,
jù chéng bié guǎn zhūi。
dǒu chéng lián jìu lù,
wō shǔi xī gūi qī。
fēng shù huán xiāng bàn,
jiāng yún gèng dùi chúi。
shì húi cāng hǎi zhuō,
mò dù jìng tíng shī。
zhǐ shì shū yìng jì,
wú wàng jǐu gòng chí。
dàn lìng xīn shì zài,
wèi kěn bìn máo shuāi。
zùi chàng bā shān lǐ,
qīng yuán xǐng mèng sī。

严武

严武

严武(726年—765年),字季鹰。华州华阴(今陕西华阴)人。唐朝中期大臣、诗人,中书侍郎严挺之之子。初为拾遗,后任成都尹。两次镇蜀,以军功封郑国公。永泰元年(765年),因暴病逝于成都,年四十。追赠尚书左仆射。严武虽是武夫,亦能诗。他与诗人杜甫友善,常以诗歌唱和。《全唐诗》中录存六首。