当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

烛影摇红 望远

(明代)徐媛

一上高楼,夕阳影里无穷路。冷烟衰草送秋时,曾记临岐语。

归信莫教轻误。恨西风、偏成间阻。虚窗促织,别院寒砧,总添愁苦。

过尽征鸿,踟躇没计传衷素。织将锦字又模糊,颠倒难重数。

小月花梢微露。镜台前、暗窥眉妩。玉箫声断,金鸭香寒,梦回谁诉。

《烛影摇红 望远》拼音标注

zhú yǐng yáo hóng wàng yuǎn
yī shàng gāo lóu,
xī yáng yǐng lǐ wú qióng lù。
lěng yān shuāi cǎo sòng qīu shí,
céng jì lín qí yǔ。
gūi xìn mò jiào qīng wù。
hèn xī fēng 、 piān chéng jiān zǔ。
xū chuāng cù zhī,
bié yuàn hán zhēn,
zǒng tiān chóu kǔ。
guò jǐn zhēng hóng,
chí chú méi jì chuán zhōng sù。
zhī jiāng jǐn zì yòu mó hú,
diān dǎo nán zhòng shù。
xiǎo yuè huā shāo wēi lù。
jìng tái qián 、 àn kūi méi wǔ。
yù xiāo shēng duàn,
jīn yā xiāng hán,
mèng húi shúi sù。

徐媛

徐媛

(1560—1620)苏州府长洲人,字小淑。副使范允临妻。工书画,好吟咏。与寒山陆卿子相倡和,吴中士大夫交口誉之,称吴门二大家。有《络纬吟》。