当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

二给事诗·孙君蕙

(清代)徐元文

元叔赋《疾邪》,发音何煌煌。休琏感时俗,陈辞慨以慷。

伊人负奇姿,奕奕黄门郎。激昂论意气,伉达上封章。

嫉恶有本性,见之若探汤。作诗寓孤愤,属兴深且长。

此意谁实谅,读之增感伤。

《二给事诗·孙君蕙》拼音标注

èr gěi shì shī · sūn jūn hùi
yuán shū fù 《 jí xié 》,
fā yīn hé huáng huáng。
xīu lián gǎn shí sú,
chén cí kǎi yǐ kāng。
yī rén fù qí zī,
yì yì huáng mén láng。
jī áng lùn yì qì,
kàng dá shàng fēng zhāng。
jí è yǒu běn xìng,
jiàn zhī ruò tàn tāng。
zuò shī yù gū fèn,
shǔ xīng shēn qiě cháng。
cǐ yì shúi shí liàng,
dú zhī zēng gǎn shāng。

徐元文

徐元文

(1634—1691)江南昆山人,字公肃,号立斋。徐乾学弟。顺治十六年殿试第一,授修撰。康熙间历官国子监祭酒、翰林院掌院学士、左都御史,官至文华殿大学士。二十九年,以乾学子侄在籍招权竞利事牵连,休致归里。有《含经堂集》。