当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

全侍御画马行

(清代)徐时栋

驹郎画马推专门,能以慧心师古人。晋唐神品不易得,渊源惟有赵王孙。

王孙晚节何靡靡,而其画马良足喜。岂知遭际忽相同,于是其马深可鄙。

崎岖山海亦劳瘅,聊将画马抒坎轲。何人尚称松雪翁,乃以故吾例今我。

谓我此画堪乱真,旁观啧啧驹郎嗔。曰尔恶知吾画马,我所师者龚遗民。

遗民不肯画驽骀,天曹下取天马来。人间尘浊那得有,先生之言欺人哉。

顾其画马虽不传,其画马法吾能言。驹郎隔民称私淑,想其画法当复然。

酒酣耳热呼儿急,命儿扑地如马立。铺纸却作唐马图,泼墨淋漓儿背湿。

狂风骤雨笔不已,摆脱一切空摹拟。须臾写出雄俊姿,掷笔大笑儿亦起。

驹郎有儿非凡数,闺中况有同心助。吮笔看郎画马成,胭脂来画马边树。

青枝红叶娟不俗,此树何如管姬竹。树边一马独嘶风,两马寝立两奔逐。

吁嗟乎!铜马不出泥马徂,老骥伏枥哀龙驹。彼恋栈豆甘局促,尚图神骏胡为乎。

遗民画马既绝尘,驹郎画亦希世珍。劝君慎秘此画勿为六丁取,王孙画马笔下空有神。

《全侍御画马行》拼音标注

quán shì yù huà mǎ xíng
jū láng huà mǎ tūi zhuān mén,
néng yǐ hùi xīn shī gǔ rén。
jìn táng shén pǐn bù yì dé,
yuān yuán wéi yǒu zhào wáng sūn。
wáng sūn wǎn jié hé mǐ mǐ,
ér qí huà mǎ liáng zú xǐ。
qǐ zhī zāo jì hū xiāng tóng,
yú shì qí mǎ shēn kě bǐ。
qí qū shān hǎi yì láo dàn,
liáo jiāng huà mǎ shū kǎn kē。
hé rén shàng chēng sōng xuě wēng,
nǎi yǐ gù wú lì jīn wǒ。
wèi wǒ cǐ huà kān luàn zhēn,
páng guān zé zé jū láng tián。
yuē ěr è zhī wú huà mǎ,
wǒ suǒ shī zhě gōng yí mín。
yí mín bù kěn huà nú tái,
tiān cáo xià qǔ tiān mǎ lái。
rén jiān chén zhuó nà dé yǒu,
xiān shēng zhī yán qī rén zāi。
gù qí huà mǎ sūi bù chuán,
qí huà mǎ fǎ wú néng yán。
jū láng gé mín chēng sī shú,
xiǎng qí huà fǎ dāng fù rán。
jǐu hān ěr rè hū ér jí,
mìng ér pū dì rú mǎ lì。
pū zhǐ què zuò táng mǎ tú,
pō mò lín lí ér bèi shī。
kuáng fēng zòu yǔ bǐ bù yǐ,
bǎi tuō yī qiē kōng mó nǐ。
xū yú xiě chū xióng jùn zī,
zhí bǐ dà xiào ér yì qǐ。
jū láng yǒu ér fēi fán shù,
gūi zhōng kuàng yǒu tóng xīn zhù。
shǔn bǐ kàn láng huà mǎ chéng,
yān zhī lái huà mǎ biān shù。
qīng zhī hóng yè juān bù sú,
cǐ shù hé rú guǎn jī zhú。
shù biān yī mǎ dú sī fēng,
liǎng mǎ qǐn lì liǎng bēn zhú。
xū jiē hū !
tóng mǎ bù chū ní mǎ cú,
lǎo jì fú lì āi lóng jū。
bǐ liàn zhàn dòu gān jú cù,
shàng tú shén jùn hú wèi hū。
yí mín huà mǎ jì jué chén,
jū láng huà yì xī shì zhēn。
quàn jūn shèn mì cǐ huà wù wèi lìu dīng qǔ,
wáng sūn huà mǎ bǐ xià kōng yǒu shén。

徐时栋

徐时栋

(1814—1873)清浙江鄞县人,字定宇,一字同叔,号柳泉。道光二十六年举人。官内阁中书。家有烟屿楼,藏书六万卷。有志著述,家居不复出。治经以先秦遗说为主。有《烟屿楼读书志》、《柳泉诗文集》等。又纂有《鄞县志》。