当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

于太常寺听陈国蔡子元所校正声乐诗

(隋代)许善心

维阳成礼乐,治定昔君临。充庭观树羽,之帝仰摐金。

既因钟石变,将随河海沈。湛露废还序,承风绝复寻。

衮章无旧迹,韶夏有馀音。泽竭英茎散,人遗忧思深。

悲来未减瑟,泪下正闻琴。讵似文侯睡,聊同微子吟。

钟奏殊南北,商声异古今。独有延州听,应知亡国音。

《于太常寺听陈国蔡子元所校正声乐诗》拼音标注

yú tài cháng sì tīng chén guó cài zǐ yuán suǒ xiào zhèng shēng lè shī
wéi yáng chéng lǐ lè,
zhì dìng xī jūn lín。
chōng tíng guān shù yǔ,
zhī dì yǎng chuāng jīn。
jì yīn zhōng shí biàn,
jiāng súi hé hǎi shěn。
zhàn lù fèi huán xù,
chéng fēng jué fù xún。
gǔn zhāng wú jìu jī,
sháo xià yǒu yú yīn。
zé jié yīng jīng sàn,
rén yí yōu sī shēn。
bēi lái wèi jiǎn sè,
lèi xià zhèng wén qín。
jù sì wén hóu shùi,
liáo tóng wēi zǐ yín。
zhōng zòu shū nán běi,
shāng shēng yì gǔ jīn。
dú yǒu yán zhōu tīng,
yìng zhī wáng guó yīn。

许善心

许善心

(558—618)高阳北新城人,字务本。聪明有思理,所闻辄能诵记,称神童。尝仕南朝陈。陈末使隋,羁留宾馆。陈亡,衰服尽臣子礼。文帝以为诚臣。累迁通议大夫。宇文化及杀炀帝,时从官尽诣朝贺,善心独不至,化及遣人执至,善心不礼而出,遂被杀。初,父许亨撰《梁史》未就,善心续之。越王扬侗称制洛阳,追谥文节。