当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

赠汤宗伯潜庵先生

(清代)许汝霖

豫州天中央,文星木躔角。灵山拔嵩少,德水交伊洛。

郁为人文区,名贤代有作。煌煌二程子,千载振绝学。

后来渐榛芜,斯道孰开拓?先生出旷世,日朗萤火爝。

蕴蓄富渊源,发挥启橐籥。本根秋实茂,藻采春华落。

图报只辞章,中怀谅已薄。初登蕊珠榜,遂入石渠阁。

朝廷爱人才,破例展猷略。分藩试扬历,江右专锁钥。

蔚州老司寇,许予必斟酌。谓公真清廉,才品并卓荦。

荐扬大臣事,彼此两不怍。适当时右文,设科召鸿博。

公仍归禁院,献赋卑《五柞》。衡文来两浙,悉剖荆山璞。

还朝品弥高,比岱长群岳。东南资重镇,宵旰切民瘼。

简在抚吴中,民望胥踊跃。吴俗久奢靡,正气日以剥。

大端示镇静,积习还淳朴。新图郑侠绘,淫祀怀英削。

百事具规模,群情奉绳约。久困渐以苏,病夫遇良药。

九重念旧臣,内召藉启沃。衮衣行有日,里巷惊以愕。

耕樵出山野,商旅阗城郭。卧辙肩相摩,攀辕趾交错。

公去国本端,公留一方乐。计大无曲徇,眷隆有深托。

天子建文华,东宫开讲幄。岩岩师傅席,醇儒孰公若。

礼仪视举止,恭谨愈盘躩。崇阶领秩宗,三礼兼典乐。

生平稽古力,蒙此雨露渥。忆余旧识公,回首事犹昨。

初从魏公坐,相见获酬酢。公貌谦而和,公怀端且恪。

始知贤达意,宁静必淡泊。仪型俨在兹,小鸟随鸑鷟。

拜献忝后尘,发蒙仰先觉。近闻媕婀辈,丑正忌磊落。

蝇营玉可点,火燎金欲烁。明良既相遇,众女任谣诼。

愿公笃忠贞,襟怀等寥廓。他时明农归,悠然卧岩壑。

《赠汤宗伯潜庵先生》拼音标注

zèng tāng zōng bó qián ān xiān shēng
yù zhōu tiān zhōng yāng,
wén xīng mù chán jiǎo。
líng shān bá sōng shǎo,
dé shǔi jiāo yī luò。
yù wèi rén wén qū,
míng xián dài yǒu zuò。
huáng huáng èr chéng zǐ,
qiān zài zhèn jué xué。
hòu lái jiàn zhēn wú,
sī dào shú kāi tuò ?
xiān shēng chū kuàng shì,
rì lǎng yíng huǒ jué。
yùn xù fù yuān yuán,
fā hūi qǐ tuó yuè。
běn gēn qīu shí mào,
zǎo cǎi chūn huá luò。
tú bào zhǐ cí zhāng,
zhōng huái liàng yǐ bó。
chū dēng rǔi zhū bǎng,
sùi rù shí qú gé。
zhāo tíng ài rén cái,
pò lì zhǎn yóu lvè。
fēn fán shì yáng lì,
jiāng yòu zhuān suǒ yào。
wèi zhōu lǎo sī kòu,
xǔ yú bì zhēn zhuó。
wèi gōng zhēn qīng lián,
cái pǐn bìng zhuō luò。
jiàn yáng dà chén shì,
bǐ cǐ liǎng bù zuò。
shì dāng shí yòu wén,
shè kē zhào hóng bó。
gōng réng gūi jìn yuàn,
xiàn fù bēi 《 wǔ zuò 》。
héng wén lái liǎng zhè,
xī pōu jīng shān pú。
huán zhāo pǐn mí gāo,
bǐ dài cháng qún yuè。
dōng nán zī zhòng zhèn,
xiāo gàn qiē mín mò。
jiǎn zài fǔ wú zhōng,
mín wàng xū yǒng yuè。
wú sú jǐu shē mǐ,
zhèng qì rì yǐ bō。
dà duān shì zhèn jìng,
jī xí huán chún pò。
xīn tú zhèng xiá hùi,
yín sì huái yīng xuē。
bǎi shì jù gūi mó,
qún qíng fèng shéng yuē。
jǐu kùn jiàn yǐ sū,
bìng fū yù liáng yào。
jǐu zhòng niàn jìu chén,
nèi zhào jiè qǐ wò。
gǔn yī xíng yǒu rì,
lǐ xiàng liáng yǐ è。
gēng qiáo chū shān yě,
shāng lv̌ tián chéng guō。
wò chè jiān xiāng mó,
pān yuán zhǐ jiāo cuò。
gōng qù guó běn duān,
gōng líu yī fāng lè。
jì dà wú qū xùn,
juàn lóng yǒu shēn tuō。
tiān zǐ jiàn wén huá,
dōng gōng kāi jiǎng wò。
yán yán shī fù xí,
chún rú shú gōng ruò。
lǐ yí shì jǔ zhǐ,
gōng jǐn yù pán jué。
chóng jiē lǐng zhì zōng,
sān lǐ jiān diǎn lè。
shēng píng jī gǔ lì,
méng cǐ yǔ lù wò。
yì yú jìu shì gōng,
húi shǒu shì yóu zuó。
chū cóng wèi gōng zuò,
xiāng jiàn huò chóu zuò。
gōng mào qiān ér hé,
gōng huái duān qiě kè。
shǐ zhī xián dá yì,
níng jìng bì dàn bó。
yí xíng yǎn zài zī,
xiǎo niǎo súi yuè zhuó。
bài xiàn tiǎn hòu chén,
fā méng yǎng xiān jué。
jìn wén ān ē bèi,
chǒu zhèng jì lěi luò。
yíng yíng yù kě diǎn,
huǒ liǎo jīn yù shuò。
míng liáng jì xiāng yù,
zhòng nv̌ rèn yáo zhuó。
yuàn gōng dǔ zhōng zhēn,
jīn huái děng liáo kuò。
tā shí míng nóng gūi,
yōu rán wò yán hè。

许汝霖

许汝霖

许汝霖(1640-1720)字入龙,号时庵。浙江海宁人,康熙二十一年(1682)进士,历官至礼部尚书。诗多率直,不事雕琢,著有《德兴堂文集》《诗集》《河工集》等。