当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

恨妇词

(清代)徐基

天道未可测,人事未可知。丰歉数所定,施报庶知私。

山左逢凶岁,我正游不其。哀鸿鸣四野,穷黎日苦瘦。

有司勤抚恤,缙绅效驱驰。就食四万口,开厂日午时。

画地分男女,奔走俱淹迟。城东王氏妇,扶姑抱女儿。

冀得三人粮,聊以解朝饥。粟米未到囊,老母已倾欹。

侧身援以手,幼孩复见遗。肝肠已痛绝,那堪践踏随。

势如万壑趋,两肱难护持。辗转人丛里,捐躯尽孝慈。

可怜三女子,顷刻知完尸。士民长太息,行路泪亦垂。

救荒知善策,古人曾言之。天乎彼何辜,所遭竟如斯。

此理殊不解,漫成《恨妇词》。

《恨妇词》拼音标注

hèn fù cí
tiān dào wèi kě cè,
rén shì wèi kě zhī。
fēng qiàn shù suǒ dìng,
shī bào shù zhī sī。
shān zuǒ féng xiōng sùi,
wǒ zhèng yóu bù qí。
āi hóng míng sì yě,
qióng lí rì kǔ shòu。
yǒu sī qín fǔ xù,
jìn shēn xiào qū chí。
jìu shí sì wàn kǒu,
kāi chǎng rì wǔ shí。
huà dì fēn nán nv̌,
bēn zǒu jù yān chí。
chéng dōng wáng shì fù,
fú gū bào nv̌ ér。
jì dé sān rén liáng,
liáo yǐ jiě zhāo jī。
sù mǐ wèi dào náng,
lǎo mǔ yǐ qīng yī。
cè shēn yuán yǐ shǒu,
yòu hái fù jiàn yí。
gān cháng yǐ tòng jué,
nà kān jiàn tà súi。
shì rú wàn hè qū,
liǎng gōng nán hù chí。
zhǎn zhuǎn rén cóng lǐ,
juān qū jǐn xiào cí。
kě lián sān nv̌ zǐ,
qǐng kè zhī wán shī。
shì mín cháng tài xī,
xíng lù lèi yì chúi。
jìu huāng zhī shàn cè,
gǔ rén céng yán zhī。
tiān hū bǐ hé gū,
suǒ zāo jìng rú sī。
cǐ lǐ shū bù jiě,
màn chéng 《 hèn fù cí 》。

徐基

徐基

(约公元一七o一年前后在世)字宗顼,华亭南桥(今上海)人。约清圣祖康熙四十年前后在世。由贡生官训导。喜集前后《赤壁赋》字为诗文古词,皆能随题拈合,触手成文。著有《十峰集》、《景苏阁集》。