当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

九华望庐山

(唐代)熊皎

九江山势尽峥嵘,惟有匡庐最得名。万叠影遮残雪在,数峰岚带夕阳明。冷侵醉榻铺秋色,高亚吟龙送水声。只待丹霄酬志了,白云深处是归程。

《九华望庐山》拼音标注

jǐu huá wàng lú shān
jǐu jiāng shān shì jǐn zhēng róng,
wéi yǒu kuāng lú zùi dé míng。
wàn dié yǐng zhē cán xuě zài,
shù fēng lán dài xī yáng míng。
lěng qīn zùi tà pū qīu sè,
gāo yà yín lóng sòng shǔi shēng。
zhǐ dài dān xiāo chóu zhì le,
bái yún shēn chù shì gūi chéng。

熊皎

熊皎

熊皎(一作皦),唐代诗人。后唐清泰二年(935)登进士第。后晋天福时,为延州刺史刘景岩从事,景岩徙邠州,皦入拜补阙。