当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

王抚军庾西阳集别时为豫章太守庾被徵还东诗

(南北朝)谢瞻

祗召旋北京,守官反南服。方舟析旧知,对筵旷服牧。

举觞矜饮饯,指途念出宿。来晨无定端,别晷有成速。

颓阳照通津,夕阴暧平陆。榜人理行舻,輶轩命归仆。

分手东城闉,发棹西江隩。离会虽相杂,逝川岂往复。

谁谓情可书,尽言非尺牍。

《王抚军庾西阳集别时为豫章太守庾被徵还东诗》拼音标注

wáng fǔ jūn yǔ xī yáng jí bié shí wèi yù zhāng tài shǒu yǔ bèi zhēng huán dōng shī
zhī zhào xuán běi jīng,
shǒu guān fǎn nán fú。
fāng zhōu xī jìu zhī,
dùi yán kuàng fú mù。
jǔ shāng jīn yǐn jiàn,
zhǐ tú niàn chū sù。
lái chén wú dìng duān,
bié gǔi yǒu chéng sù。
túi yáng zhào tōng jīn,
xī yīn ài píng lù。
bǎng rén lǐ xíng lǔ,
yóu xuān mìng gūi pū。
fēn shǒu dōng chéng yīn,
fā zhuō xī jiāng yù。
lí hùi sūi xiāng zá,
shì chuān qǐ wǎng fù。
shúi wèi qíng kě shū,
jǐn yán fēi chǐ dú。

谢瞻

谢瞻

(约387—约421)南朝朱陈郡阳夏人,字宣远。一曰名檐,字通远。善为文,辞采丰美,与族叔混、族弟灵运俱有盛名。初为桓伟安西参军。宋时,为中书侍郎,以其弟谢晦权遇日重,惊骇惧祸,乃自请降黜,为豫章太守。遇疾卒。