当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

冬夜咏妓诗

(南北朝)萧放

佳丽尽时年,合瞑不成眠。银龙衔烛烬,金凤起眠烟。

吹篪先弄曲,调筝更撮弦。歌还团扇后,舞出妓行前。

绝代终难及,谁复数神仙。

《冬夜咏妓诗》拼音标注

dōng yè yǒng jì shī
jiā lì jǐn shí nián,
hé míng bù chéng mián。
yín lóng xián zhú jìn,
jīn fèng qǐ mián yān。
chūi chí xiān nòng qū,
diào zhēng gèng cuō xián。
gē huán tuán shàn hòu,
wǔ chū jì xíng qián。
jué dài zhōng nán jí,
shúi fù shù shén xiān。

萧放

萧放

北齐人,字希逸。南朝梁宗室萧祗子。建康陷,随父至邺,父卒,居丧以孝闻。后主(高纬)武平中待诏文林馆。性好文咏,颇善丹青。累迁太子中庶子、散骑常侍。