答傅郎诗
(魏晋)郗超
森森群像,妙归玄同。原始无滞,孰云质通。悟之始朗,执焉则封。
器乖吹万,理贯一空。
昔在总角,有怀大方。虽乏超诣,性不比常。奇趣感心,虚飙流芳。
始自践迹,遂登慧场。
迹以化形,慧以通神。时欤运欤,遘兹渊人。澄源岭本,启此归津。
投契凯入,挥刃擢新。发悟虽迹,反观已陈。
暧暧末叶,运钟交丧。绵绵虚宗,千载靡畅。谁能慜中,仰谐冥匠。
并辔一方,明心绝向。
明向若易。潜行谅深。时惟同得。婉转嘿寻。望关启扉,披帷解衿。
情兴未足。祈我冲箴。
冲箴之往,岂伊璠玙。通无不畅,分靡不劬。何以融之,本际已无。
即心既尽,触族自虚。
《答傅郎诗》拼音标注
dá fù láng shī
sēn sēn qún xiàng,
miào gūi xuán tóng。
yuán shǐ wú zhì,
shú yún zhí tōng。
wù zhī shǐ lǎng,
zhí yān zé fēng。
qì guāi chūi wàn,
lǐ guàn yī kōng。
xī zài zǒng jiǎo,
yǒu huái dà fāng。
sūi fá chāo yì,
xìng bù bǐ cháng。
qí qù gǎn xīn,
xū biāo líu fāng。
shǐ zì jiàn jī,
sùi dēng hùi cháng。
jī yǐ huà xíng,
hùi yǐ tōng shén。
shí yú yùn yú,
gòu zī yuān rén。
chéng yuán líng běn,
qǐ cǐ gūi jīn。
tóu qì kǎi rù,
hūi rèn zhuó xīn。
fā wù sūi jī,
fǎn guān yǐ chén。
ài ài mò yè,
yùn zhōng jiāo sāng。
mián mián xū zōng,
qiān zài mǐ chàng。
shúi néng mǐn zhōng,
yǎng xié míng jiàng。
bìng pèi yī fāng,
míng xīn jué xiàng。
míng xiàng ruò yì。
qián xíng liàng shēn。
shí wéi tóng dé。
wǎn zhuǎn hēi xún。
wàng guān qǐ fēi,
pī wéi jiě jīn。
qíng xīng wèi zú。
qí wǒ chōng zhēn。
chōng zhēn zhī wǎng,
qǐ yī fán yú。
tōng wú bù chàng,
fēn mǐ bù qú。
hé yǐ róng zhī,
běn jì yǐ wú。
jí xīn jì jǐn,
hóng zú zì xū。