峨眉山月歌送许时庵使蜀
(清代)吴苑
我闻峨眉山,插天青嶙峋。上有太古雪未化,不知天地冬与春。
高悬更有秋空月,雪上清辉尤皎洁。光耀磊落之奇人,西汉马卿宋轼辙。
况君秋水点双瞳,九天衔命下蚕丛。清无遗照同山月,毕献珠光锦水中。
《峨眉山月歌送许时庵使蜀》拼音标注
é méi shān yuè gē sòng xǔ shí ān shǐ shǔ
wǒ wén é méi shān,
chā tiān qīng lín xún。
shàng yǒu tài gǔ xuě wèi huà,
bù zhī tiān dì dōng yǔ chūn。
gāo xuán gèng yǒu qīu kōng yuè,
xuě shàng qīng hūi yóu jiǎo jié。
guāng yào lěi luò zhī qí rén,
xī hàn mǎ qīng sòng shì chè。
kuàng jūn qīu shǔi diǎn shuāng tóng,
jǐu tiān xián mìng xià cán cóng。
qīng wú yí zhào tóng shān yuè,
bì xiàn zhū guāng jǐn shǔi zhōng。