当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

昱关行

(元代)吴讷

昱关铁骑争驰突,白羽红翎送金镝。可怜羽岭之中间,朽骨茫茫照寒日。

贼徒散走东南回,却倚黄连足坚壁。四面长围筑已成,炮架崔巍向城立。

自知九死不一生,犹捲朱旗战原隰。君不见韩将军,陷阵常呼万人敌,我当从之斩妖贼。

《昱关行》拼音标注

yù guān xíng
yù guān tiě qí zhēng chí tū,
bái yǔ hóng líng sòng jīn dí。
kě lián yǔ líng zhī zhōng jiān,
xǐu gǔ máng máng zhào hán rì。
zéi tú sàn zǒu dōng nán húi,
què yǐ huáng lián zú jiān bì。
sì miàn cháng wéi zhú yǐ chéng,
pào jià cūi wēi xiàng chéng lì。
zì zhī jǐu sǐ bù yī shēng,
yóu juǎn zhū qí zhàn yuán xí。
jūn bù jiàn hán jiāng jūn,
xiàn zhèn cháng hū wàn rén dí,
wǒ dāng cóng zhī zhǎn yāo zéi。

吴讷

吴讷

(1331—1357)徽州休宁人,字克敏。学兵法,习骑射。顺帝至正末,荐授建德路判官,兼义兵万户,守徽州。朱元璋兵至,退屯浙西札溪,战败,自刎死。