榆
(明代)吴宽
始我种三榆,近在亭之左。西日待隐蔽,阴成客能坐。七年长渐高,密叶已交锁。生钱闻可食,贫者当果蓏。其一忽憔悴,啮腹缘蚁蜾。持斧欲伐之,材未中船舵。藤蔓方附丽,不伐亦自可。古人无弃物,守圃常用跛。
《榆》拼音标注
yú
shǐ wǒ zhǒng sān yú,
jìn zài tíng zhī zuǒ。
xī rì dài yǐn bì,
yīn chéng kè néng zuò。
qī nián cháng jiàn gāo,
mì yè yǐ jiāo suǒ。
shēng qián wén kě shí,
pín zhě dāng guǒ luǒ。
qí yī hū qiáo cùi,
niè fù yuán yǐ guǒ。
chí fǔ yù fá zhī,
cái wèi zhōng chuán duò。
téng màn fāng fù lì,
bù fá yì zì kě。
gǔ rén wú qì wù,
shǒu pǔ cháng yòng bǒ 。