当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

写忧 其一

(清代)吴定

捐躯敢轻掷,偷生惨不欢。生死两迷惑,堂上病凄酸。

缠绵复缠绵,冉冉岁将阑。一身不自宁,犹念儿衣单。

素丝结易解,我罪奚由宽。誓将厉六翮,鸣号叩天关。

明月照前庭,萧萧有余寒。皇天竟幽默,喟然摧心肝。

《写忧 其一》拼音标注

xiě yōu qí yī
juān qū gǎn qīng zhí,
tōu shēng cǎn bù huān。
shēng sǐ liǎng mí huò,
táng shàng bìng qī suān。
chán mián fù chán mián,
rǎn rǎn sùi jiāng lán。
yī shēn bù zì níng,
yóu niàn ér yī dān。
sù sī jié yì jiě,
wǒ zùi xī yóu kuān。
shì jiāng lì lìu hé,
míng hào kòu tiān guān。
míng yuè zhào qián tíng,
xiāo xiāo yǒu yú hán。
huáng tiān jìng yōu mò,
kùi rán cūi xīn gān。

吴定

吴定

(1744—1809)安徽歙县人,字殿麟,号澹泉。诸生。嘉庆元年举孝廉。少与姚鼐同为刘大櫆弟子。鼐每为文必以示定。晚年专力经学,锐意深求义理。有《周易集注》、《紫石泉山房诗文集》。