罗山
(宋代)吴曾
儿时闻罗山,窟穴居神仙。念念每欲往,终为俗累牵。
兹晨复何夕,风日媚晴暄。偶与二三子,径来践前言。
崎岖涉冈涧,峭茜淩云烟。崖断或如泻,坡平俄若川。
有泉何自来,但觉声涓涓。萦纡若蛇走,往注山腹田。
徘徊一濯足,入袖风翩翩。俄登最高岭,中观屋数椽。
嶙峋老石像,摩挲不记年。桃花破丛菅,一笑为嫣然。
石屏与翠壁,拥从相后先。物色恣观览,万界满眼前。
适问同游人,兹为第几天。不然何秀拔,不与众峰连。
长安在何许,无乃落日边。十年苦抢攘,战血腥戈鋋。
谁知尘外客,一壑能自专。徜徉得此乐,疑已飘飘然。
兹游恐难再,迟留不能前。如何林间月,弄影明娟娟。
催归犹恨早,正恐陵谷迁。到家追悔甚,誓将世务捐。
却寻向来路,迹断难攀援。春雨正濛密,涧水鸣潺湲。
徘徊不可上,愧尔无仙缘。
《罗山》拼音标注
luō shān
ér shí wén luō shān,
kū xué jū shén xiān。
niàn niàn měi yù wǎng,
zhōng wèi sú lèi qiān。
zī chén fù hé xī,
fēng rì mèi qíng xuān。
ǒu yǔ èr sān zǐ,
jìng lái jiàn qián yán。
qí qū shè gāng jiàn,
qiào qiàn líng yún yān。
yá duàn huò rú xiè,
pō píng é ruò chuān。
yǒu quán hé zì lái,
dàn jué shēng juān juān。
yíng yū ruò shé zǒu,
wǎng zhù shān fù tián。
pái huái yī zhuó zú,
rù xìu fēng piān piān。
é dēng zùi gāo líng,
zhōng guān wū shù chuán。
lín xún lǎo shí xiàng,
mó suō bù jì nián。
táo huā pò cóng jiān,
yī xiào wèi yān rán。
shí píng yǔ cùi bì,
yǒng cóng xiāng hòu xiān。
wù sè zì guān lǎn,
wàn jiè mǎn yǎn qián。
shì wèn tóng yóu rén,
zī wèi dì jī tiān。
bù rán hé xìu bá,
bù yǔ zhòng fēng lián。
cháng ān zài hé xǔ,
wú nǎi luò rì biān。
shí nián kǔ qiǎng ràng,
zhàn xiě xīng gē chán。
shúi zhī chén wài kè,
yī hè néng zì zhuān。
cháng yáng dé cǐ lè,
yí yǐ piāo piāo rán。
zī yóu kǒng nán zài,
chí líu bù néng qián。
rú hé lín jiān yuè,
nòng yǐng míng juān juān。
cūi gūi yóu hèn zǎo,
zhèng kǒng líng gǔ qiān。
dào jiā zhūi hǔi shén,
shì jiāng shì wù juān。
què xún xiàng lái lù,
jī duàn nán pān yuán。
chūn yǔ zhèng méng mì,
jiàn shǔi míng chán yuán。
pái huái bù kě shàng,
kùi ěr wú xiān yuán。