当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

【越调】柳营曲 赏春

(元代)吴西逸

  花艳冶,柳欹斜,粉墙低画楼人困也。庭院星列,罗绮云叠,簇簇闹蜂蝶。紫霞杯我辈豪侠,绿云鬟仕女奇绝。乌丝栏看醉草,红牙板唱声揭。别,同载七香车。 避暑偶成  共翠娥,酌金波,湖上晚风摇芰荷。丝管情多,帘幕凉过,暑气尽消磨。扇停风几缕柔歌,袜凌波一掬香罗。醉魂偏浩荡,诗兴费吟哦。睃,老子正婆娑。 秋闺  笼太纤,拜银蟾,恰团圆几时云又掩。尘淡妆奁,风透朱帘,无语望雕檐。博山炉香冷慵添。阳春曲唱和难タ。新凉开扇影,清恨蹙眉尖。嫌,何处可消淹?

《【越调】柳营曲 赏春》拼音标注

【 yuè diào 】 lǐu yíng qū   shǎng chūn
    huā yàn yě,
lǐu yī xié,
fěn qiáng dī huà lóu rén kùn yě。
tíng yuàn xīng liè,
luō qǐ yún dié,
cù cù nào fēng dié。
zǐ xiá bēi wǒ bèi háo xiá,
lv̀ yún huán shì nv̌ qí jué。
wū sī lán kàn zùi cǎo,
hóng yá bǎn chàng shēng jiē。
bié,
tóng zài qī xiāng chē。
  bì shǔ ǒu chéng     gòng cùi é,
zhuó jīn bō,
hú shàng wǎn fēng yáo jì hé。
sī guǎn qíng duō,
lián mù liáng guò,
shǔ qì jǐn xiāo mó。
shàn tíng fēng jī lv̌ róu gē,
wà líng bō yī jú xiāng luō。
zùi hún piān hào dàng,
shī xīng fèi yín é。
jùn,
lǎo zǐ zhèng pó suō。
  qīu gūi     lóng tài xiān,
bài yín chán,
qià tuán yuán jī shí yún yòu yǎn。
chén dàn zhuāng lián,
fēng tòu zhū lián,
wú yǔ wàng diāo yán。
bó shān lú xiāng lěng yōng tiān。
yáng chūn qū chàng hé nán タ。
xīn liáng kāi shàn yǐng,
qīng hèn cù méi jiān。
xián,
hé chù kě xiāo yān ?

吴西逸

吴西逸

[元](约公元一三二〇年前后在世)名、里、生卒年均不详,约元仁宗延祐末前后在世。其散曲《自况》云:“万倾烟霞归路,一川花草香车,利名场上我情疏。蓝田堪种玉,鲁海可操觚,东风供睡足。”可从中窥见其性情。散曲内容多写自然景物、离愁别恨或个人的闲适生活,风格清丽疏淡。阿里西瑛作嬾云窝成,自题殿前欢,西逸及贯云石等均有和作。西逸所作曲,今存小令四十余支。(见太平乐府)太和正音谱评为“如空谷流泉。”