黄山诗 其三
(清代)魏源
老松生空山,一物无可恃。得天惟云液,得地惟石髓。
母石而父云,化亿万龙子。有似石纽圣,剖腹能生启。
禀兹坚劲性,怪怪奇奇起。势不欲上天,横行云海里。
性石不性木,肯共云生死。但知极松变,那顾失松体。
一峰踞一龙,万峰万龙倚。空山风雨来,精灵互神鬼。
苍叟夜叩扃,闭门君勿理。
《黄山诗 其三》拼音标注
huáng shān shī qí sān
lǎo sōng shēng kōng shān,
yī wù wú kě shì。
dé tiān wéi yún yè,
dé dì wéi shí sǔi。
mǔ shí ér fù yún,
huà yì wàn lóng zǐ。
yǒu sì shí nǐu shèng,
pōu fù néng shēng qǐ。
bǐng zī jiān jìng xìng,
guài guài qí qí qǐ。
shì bù yù shàng tiān,
héng xíng yún hǎi lǐ。
xìng shí bù xìng mù,
kěn gòng yún shēng sǐ。
dàn zhī jí sōng biàn,
nà gù shī sōng tǐ。
yī fēng jù yī lóng,
wàn fēng wàn lóng yǐ。
kōng shān fēng yǔ lái,
jīng líng hù shén gǔi。
cāng sǒu yè kòu jiōng,
bì mén jūn wù lǐ。