登缥缈峰歌
(宋代)王藻
我爱具区水,浩渺涵秋空。三万六千顷,顷顷磨青铜。
复爱洞庭山,崒嵂摩苍穹。七十有二峰,峰峰削芙蓉。
就中缥缈最雄长,如师有帅阶有崇。朅来彳亍到绝顶,湖天空阔开双瞳。
群山千百帖水面,飞青舞碧争朝宗。铜官离墨远钩带,五州七邑罗心胸。
天风蓬蓬云脚乱,赤日西走江湖东。湖光日色两滉瀁,水晶火齐交冲瀜。
平生奇观有如此,坐觉五岳生胸中。吁嗟人生百年本电速,学仙何必非英雄。
会当来此巢云松,口吸沆瀣挥烟虹。梦入鳞堂见龙女,金支翠羽光熊熊。
江妃献琛鱼媵舞,龙头泻酒珊瑚钟。更登天坛扫落叶,烧丹夜烛层霄红。
丹成骨髓化青绿,谒帝竟入金华宫。身骑飞龙弄白日,俯视下界如蠛蠓。
乾坤八表恣游戏,历千万世无终穷。君不见唐张硕汉毛公,其寿将与兹山同。
《登缥缈峰歌》拼音标注
dēng piǎo miǎo fēng gē
wǒ ài jù qū shǔi,
hào miǎo hán qīu kōng。
sān wàn lìu qiān qǐng,
qǐng qǐng mó qīng tóng。
fù ài dòng tíng shān,
zú lv̀ mó cāng qióng。
qī shí yǒu èr fēng,
fēng fēng xuē fú róng。
jìu zhōng piǎo miǎo zùi xióng cháng,
rú shī yǒu shuài jiē yǒu chóng。
qiè lái chì chù dào jué dǐng,
hú tiān kōng kuò kāi shuāng tóng。
qún shān qiān bǎi tiē shǔi miàn,
fēi qīng wǔ bì zhēng zhāo zōng。
tóng guān lí mò yuǎn gōu dài,
wǔ zhōu qī yì luō xīn xiōng。
tiān fēng péng péng yún jiǎo luàn,
chì rì xī zǒu jiāng hú dōng。
hú guāng rì sè liǎng huǎng yàng,
shǔi jīng huǒ qí jiāo chōng yōng。
píng shēng qí guān yǒu rú cǐ,
zuò jué wǔ yuè shēng xiōng zhōng。
xū jiē rén shēng bǎi nián běn diàn sù,
xué xiān hé bì fēi yīng xióng。
hùi dāng lái cǐ cháo yún sōng,
kǒu xī háng xiè hūi yān hóng。
mèng rù lín táng jiàn lóng nv̌,
jīn zhī cùi yǔ guāng xióng xióng。
jiāng fēi xiàn chēn yú yìng wǔ,
lóng tóu xiè jǐu shān hú zhōng。
gèng dēng tiān tán sǎo luò yè,
shāo dān yè zhú céng xiāo hóng。
dān chéng gǔ sǔi huà qīng lv̀,
yè dì jìng rù jīn huá gōng。
shēn qí fēi lóng nòng bái rì,
fǔ shì xià jiè rú miè měng。
gān kūn bā biǎo zì yóu xì,
lì qiān wàn shì wú zhōng qióng。
jūn bù jiàn táng zhāng shuò hàn máo gōng,
qí shòu jiāng yǔ zī shān tóng。