当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

归卒歌

(清代)汪由敦

雪压沙场鼓声死,主将知名半成鬼。仓皇将卒强偷生,马蹶弦摧被驱箠。

缚来生口不知数,不死饥羸亦疮痏。却逃斧锧得全生,分隶寨桑囚迤里。

囚系空惊岁月长,雁来鸿去阅星霜。东望陇云千万叠,思乡日日泪千行。

七度莽逃逃未脱,路长径绝遭遮遏。追还鞭血溅沙红,浸向冰川寒水泼。

久在虏中习虏语,到此无猜相尔汝。间行偷得生马骑,何意重逢旧时侣。

茫茫白草南驰去,部落名王亲肺腑。羽书传送赴皇都,子死妻亡迷处所。

父老来看讶老苍,尺籍稽名识编伍。回首俄惊十八秋,论年直欲同苏武

自言俘虏耻余生,狼籍疆场何足数。丈夫志不问妻孥,蝼蚁区区缘恋主。

艰辛阅尽邀天鉴,双阙云开果重睹。天子行秋巡近甸,阅射宫门蒙赐儿。

奏对令操蒙古音,历历垂询屡称善。记来旧事总依稀,说到交锋胆犹战。

复还故秩缀蓝翎,顾影自惊观者羡。当年徵发若云屯,何幸生还拜主恩。

蜀道只今多战垒,蛮烟几许未招魂。

《归卒歌》拼音标注

gūi zú gē
xuě yā shā cháng gǔ shēng sǐ,
zhǔ jiāng zhī míng bàn chéng gǔi。
cāng huáng jiāng zú qiáng tōu shēng,
mǎ jué xián cūi bèi qū chúi。
fú lái shēng kǒu bù zhī shù,
bù sǐ jī léi yì chuāng wěi。
què táo fǔ zhì dé quán shēng,
fēn lì zhài sāng qíu yǐ lǐ。
qíu xì kōng liáng sùi yuè cháng,
yàn lái hóng qù yuè xīng shuāng。
dōng wàng lǒng yún qiān wàn dié,
sī xiāng rì rì lèi qiān xíng。
qī dù mǎng táo táo wèi tuō,
lù cháng jìng jué zāo zhē è。
zhūi huán biān xiě jiàn shā hóng,
jìn xiàng bīng chuān hán shǔi pō。
jǐu zài lǔ zhōng xí lǔ yǔ,
dào cǐ wú cāi xiāng ěr rǔ。
jiān xíng tōu dé shēng mǎ qí,
hé yì zhòng féng jìu shí lv̌。
máng máng bái cǎo nán chí qù,
bù luò míng wáng qīn fèi fǔ。
yǔ shū chuán sòng fù huáng dū,
zǐ sǐ qī wáng mí chù suǒ。
fù lǎo lái kàn yà lǎo cāng,
chǐ jí jī míng shì biān wǔ。
húi shǒu é liáng shí bā qīu,
lùn nián zhí yù tóng sū wǔ。
zì yán fú lǔ chǐ yú shēng,
láng jí jiāng cháng hé zú shù。
zhàng fū zhì bù wèn qī nú,
lóu yǐ qū qū yuán liàn zhǔ。
jiān xīn yuè jǐn yāo tiān jiàn,
shuāng què yún kāi guǒ zhòng dǔ。
tiān zǐ xíng qīu xún jìn diàn,
yuè shè gōng mén méng sì ér。
zòu dùi lìng cāo méng gǔ yīn,
lì lì chúi xún lv̌ chēng shàn。
jì lái jìu shì zǒng yī xī,
shuō dào jiāo fēng dǎn yóu zhàn。
fù huán gù zhì zhùi lán líng,
gù yǐng zì liáng guān zhě xiàn。
dāng nián zhēng fā ruò yún tún,
hé xìng shēng huán bài zhǔ ēn。
shǔ dào zhǐ jīn duō zhàn lěi,
mán yān jī xǔ wèi zhāo hún。

汪由敦

汪由敦

(1692—1758)浙江钱塘人,原籍徽州。字师苕,一作师茗、师敏,号谨堂,一号松泉。雍正二年进士,授编修。乾隆间,官至吏部尚书、内阁学士。金川、准噶尔两役,廷谕皆出其手。文典章有体,书法秀润,卒后高宗命词臣摹勒上石,名《时晴斋帖》。有《松泉集》。卒谥文端。