当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

新繁县东湖瑞莲歌

(宋代)王益

火云烁尽天幕腥,水光弄碧凉无声。荷华千柄拂烟际,杰然秀干骈双英。天敕少昊偏滋荣,宵零仙露饶金茎。袅袅飘风起天末,绿华珰来琤琤。觥觞式宴资击赏,何人掞藻飞笔精。越国亭亭八百里,木兰泛咏称明媚。争如锦水派繁江,孤根擢翠葩分腻。紫清合曜流霞晖,楚台无梦朝云飞。韩虢佳人新侍宠,温泉宫里赐霞衣。赫赫曦阳在东井,珍房萃作皇家庆。流火初晨复毓灵,连璧更疑唐杰盛。眇观熙政接元和,嘉穀重荣田野歌。高宗昔庆刘仁表,五色卿云世甚少。我今取喻进德流,优哉祥莲出池沼。草莱泥滓俱弃捐,致君事业殊商皓。归作臯夔稷卨臣,同心一德翊华动。

《新繁县东湖瑞莲歌》拼音标注

xīn fán xiàn dōng hú rùi lián gē
huǒ yún shuò jǐn tiān mù xīng,
shǔi guāng nòng bì liáng wú shēng。
hé huá qiān bǐng fú yān jì,
jié rán xìu gān pián shuāng yīng。
tiān chì shǎo hào piān zī róng,
xiāo líng xiān lù ráo jīn jīng。
niǎo niǎo piāo fēng qǐ tiān mò,
lv̀ huá dāng lái chēng chēng。
gōng shāng shì yàn zī jí shǎng,
hé rén shàn zǎo fēi bǐ jīng。
yuè guó tíng tíng bā bǎi lǐ,
mù lán fàn yǒng chēng míng mèi。
zhēng rú jǐn shǔi pài fán jiāng,
gū gēn zhuó cùi pā fēn nì。
zǐ qīng hé yào líu xiá hūi,
chǔ tái wú mèng zhāo yún fēi。
hán guó jiā rén xīn shì chǒng,
wēn quán gōng lǐ sì xiá yī。
hè hè xī yáng zài dōng jǐng,
zhēn fáng cùi zuò huáng jiā qìng。
líu huǒ chū chén fù yù líng,
lián bì gèng yí táng jié shèng。
miǎo guān xī zhèng jiē yuán hé,
jiā gǔ zhòng róng tián yě gē。
gāo zōng xī qìng líu rén biǎo,
wǔ sè qīng yún shì shén shǎo。
wǒ jīn qǔ yù jìn dé líu,
yōu zāi xiáng lián chū chí zhǎo。
cǎo lái ní zǐ jù qì juān,
zhì jūn shì yè shū shāng hào。
gūi zuò gāo kúi jì xiè chén,
tóng xīn yī dé yì huá dòng 。

王益

王益

王益字舜良,北宋临川人(今江西省东乡县上池村人),王安石之父。宋真宗祥符八年(1015年)进士,历任建安(今福建建瓯)主簿,临江军(今江西樟树市)判官,新淦(今江西新干)、庐陵(今江西吉安)、新繁(今四川新繁)知县、韶州(今广东韶关)知州等地方官,官至尚书都官员外郎,卒赠工部郎中,后以子贵追封楚国公,赠太师中书令。宝元二年己卯(1039年) 二月,王益卒于江宁任上。 王益娶妻徐氏、吴氏,共生有七个儿子。分别为安仁、安道、安石、安国、安世、安礼、安上。