当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

奉和同泰寺浮图诗

(南北朝)王训

副君坐飞观,城傍属大林。王门虽八达,露塔复千寻。

重栌出汉表,层栱冒云心。昆山雕润玉,丽水莹明金。

悬盘同露掌,垂凤似飞禽。月落檐西暗,日去柱东侵。

反流开睿属,搦翰动神襟。愿托牢舟反,长免爱河深。

《奉和同泰寺浮图诗》拼音标注

fèng hé tóng tài sì fú tú shī
fù jūn zuò fēi guān,
chéng bàng shǔ dà lín。
wáng mén sūi bā dá,
lù tǎ fù qiān xún。
zhòng lú chū hàn biǎo,
céng gǒng mào yún xīn。
kūn shān diāo rùn yù,
lì shǔi yíng míng jīn。
xuán pán tóng lù zhǎng,
chúi fèng sì fēi qín。
yuè luò yán xī àn,
rì qù zhù dōng qīn。
fǎn líu kāi rùi shǔ,
nuò hàn dòng shén jīn。
yuàn tuō láo zhōu fǎn,
cháng miǎn ài hé shēn。

王训

王训

南朝梁琅邪临沂人,字怀范。王暕子。幼聪警,有识量。年十六,召见文德殿,应对爽彻。补国子生,射策高第,除秘书郎。累迁秘书丞、侍中。文章为后进领袖。年二十六卒。