当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

题金桧门徒先生自书观剧诗册

(清代)王苏

少时藏弆先生书,五十六字蟠骊珠。高句丽纸老蚕茧,河南笔妙包欧虞。

岂知翰墨有瓜葛,门生门下称生徙。能诗光禄守家法,书画不许寒具污。

急搜行箧出真迹,珍比遗笏归魏谟。瓯山不见锡山远,兰亭真本人间无。

朅来晋陵访老守,衔杯共补消寒图。酒阑郑重出诗册,册纸虽破墨未枯。

当时观剧卅绝句,丝竹陶写聊自娱。识是先生暮年笔,书成醉倩门生扶。

何期零落入书肆,肯令散乱抛中衢。贤孙购得谨什袭,赵璧价抵千瑶瑜。

架笔安用青珊瑚,荐地安用红氍毹。人生如戏戏易散,登场傀儡空喧呼。

若非老笔传幻景,焉得冷眼留真吾。如今试问吟风阁,更有何人唱鹧鸪。

《题金桧门徒先生自书观剧诗册》拼音标注

tí jīn kuài mén tú xiān shēng zì shū guān jù shī cè
shǎo shí cáng jǔ xiān shēng shū,
wǔ shí lìu zì pán lí zhū。
gāo jù lì zhǐ lǎo cán chóng,
hé nán bǐ miào bāo ōu yú。
qǐ zhī hàn mò yǒu guā gé,
mén shēng mén xià chēng shēng xǐ。
néng shī guāng lù shǒu jiā fǎ,
shū huà bù xǔ hán jù wū。
jí sōu xíng qiè chū zhēn jī,
zhēn bǐ yí hù gūi wèi mó。
ōu shān bù jiàn xí shān yuǎn,
lán tíng zhēn běn rén jiān wú。
qiè lái jìn líng fǎng lǎo shǒu,
xián bēi gòng bǔ xiāo hán tú。
jǐu lán zhèng zhòng chū shī cè,
cè zhǐ sūi pò mò wèi kū。
dāng shí guān jù sà jué jù,
sī zhú táo xiě liáo zì yú。
shì shì xiān shēng mù nián bǐ,
shū chéng zùi qiàn mén shēng fú。
hé qī líng luò rù shū sì,
kěn lìng sàn luàn pāo zhōng qú。
xián sūn gòu dé jǐn shí xí,
zhào bì jià dǐ qiān yáo yú。
jià bǐ ān yòng qīng shān hú,
jiàn dì ān yòng hóng qú shū。
rén shēng rú xì xì yì sàn,
dēng cháng gūi lěi kōng xuān hū。
ruò fēi lǎo bǐ chuán huàn jǐng,
yān dé lěng yǎn líu zhēn wú。
rú jīn shì wèn yín fēng gé,
gèng yǒu hé rén chàng zhè gū。

王苏

王苏

王苏,字侪峤,江阴人。乾隆庚戌进士,改庶吉士,授编修,历官卫辉知府。有《试畯堂诗集》。