当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

涛园歌

(清代)王苏

老榕千寻到天绿,绿阴下覆诗人屋。诗人叠石作飞涛,乌石山南种花竹。

当时煮茗吟兴长,诗成纸尾题瓯香。竹垞来闽访两汪,为书八分悬石廊。

一生爱好新城王,赠言手探古锦囊,八闽坛坫推擅场。

里传万岁比叔重,门有月旦继子将。玄孙诵芬来日下,重乞图画摹青苍。

蕉红荔紫佛手黄,榴花洞闭蓉山荒。书留万卷树十抱,斯园直接松风堂。

百余年来诗境变,检讨尚书难再见。锦秋湖上攀柳条,倾脂河畔流花片。

古迹谁寻庾信居,时人争购元章砚。归耕图与载书图,尘中流落临摹遍。

岂若涛园处海滨,一家堂构有传人。果多橄榄回余味,坞有蟠桃占好春。

园亭亦寄沧桑慨,平原片石今何在。江南红豆花满枝,蘼芜脉脉长相思。

《涛园歌》拼音标注

tāo yuán gē
lǎo róng qiān xún dào tiān lv̀,
lv̀ yīn xià fù shī rén wū。
shī rén dié shí zuò fēi tāo,
wū shí shān nán zhǒng huā zhú。
dāng shí zhǔ míng yín xīng cháng,
shī chéng zhǐ wěi tí ōu xiāng。
zhú chá lái mǐn fǎng liǎng wāng,
wèi shū bā fēn xuán shí láng。
yī shēng ài hǎo xīn chéng wáng,
zèng yán shǒu tàn gǔ jǐn náng,
bā mǐn tán diàn tūi shàn cháng。
lǐ chuán wàn sùi bǐ shū zhòng,
mén yǒu yuè dàn jì zǐ jiāng。
xuán sūn sòng fēn lái rì xià,
zhòng qǐ tú huà mó qīng cāng。
jiāo hóng lì zǐ fó shǒu huáng,
líu huā dòng bì róng shān huāng。
shū líu wàn juàn shù shí bào,
sī yuán zhí jiē sōng fēng táng。
bǎi yú nián lái shī jìng biàn,
jiǎn tǎo shàng shū nán zài jiàn。
jǐn qīu hú shàng pān lǐu tiáo,
qīng zhī hé pàn líu huā piàn。
gǔ jī shúi xún yǔ xìn jū,
shí rén zhēng gòu yuán zhāng yàn。
gūi gēng tú yǔ zài shū tú,
chén zhōng líu luò lín mó biàn。
qǐ ruò tāo yuán chù hǎi bīn,
yī jiā táng gōu yǒu chuán rén。
guǒ duō gǎn lǎn húi yú wèi,
wù yǒu pán táo zhān hǎo chūn。
yuán tíng yì jì cāng sāng kǎi,
píng yuán piàn shí jīn hé zài。
jiāng nán hóng dòu huā mǎn zhī,
mí wú mài mài cháng xiāng sī。

王苏

王苏

王苏,字侪峤,江阴人。乾隆庚戌进士,改庶吉士,授编修,历官卫辉知府。有《试畯堂诗集》。