当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

哭赵州和尚二首 其一

(五代)王镕

师离㴲水动王侯,心印光潜麈尾收。碧落雾霾松岭月,沧溟浪覆济人舟。

一灯乍灭波旬喜,双眼重昏道侣愁。纵是了然云外客,每瞻瓶几泪还流。

《哭赵州和尚二首 其一》拼音标注

kū zhào zhōu hé shàng èr shǒu qí yī
shī lí 㴲 shǔi dòng wáng hóu,
xīn yìn guāng qián zhǔ wěi shōu。
bì luò wù mái sōng líng yuè,
cāng míng làng fù jì rén zhōu。
yī dēng zhà miè bō xún xǐ,
shuāng yǎn zhòng hūn dào lv̌ chóu。
zòng shì le rán yún wài kè,
měi zhān píng jī lèi huán líu。

王镕

王镕

王镕(873~921),又名王矪,是五代十国初期赵国的君主。王镕是成德节度使王景崇的儿子,882年,王景崇去世,王镕继位为成德节度使。907年,朱温建立后梁,封王镕为赵王。921年,赵国发生兵变,王镕被杀。