当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

病居遣兴

(明代)王格

负杖出衡门,登城望绝絺。林疏鸟未繁,山寒草犹浅。去水有来舟,故原见新垦。牧笛谁家村,樵唱春风坂。忽闻雁度初,因念客行远。缓步归茅庐,惆怅不能饭。

《病居遣兴》拼音标注

bìng jū qiǎn xīng
fù zhàng chū héng mén,
dēng chéng wàng jué chī。
lín shū niǎo wèi fán,
shān hán cǎo yóu qiǎn。
qù shǔi yǒu lái zhōu,
gù yuán jiàn xīn kěn。
mù dí shúi jiā cūn,
qiáo chàng chūn fēng bǎn。
hū wén yàn dù chū,
yīn niàn kè xíng yuǎn。
huǎn bù gūi máo lú,
chóu chàng bù néng fàn 。

王格

王格

(1502—1595)明湖广京山人,字汝化。嘉靖五年进士。大礼议起,持论忤张璁,贬为永兴知县。累迁河南佥事,不肯赂中官,被逮杖谪。隆庆时授太仆寺少卿致仕。有《少泉集》。