当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

题陆子泉

(宋代)王汾

泉品旧知名,澄源石甃盈。甘滋饱僧饭,润泽济农耕。

漱玉人谁听,囊茶客自烹。久供鸿渐啜,曾奉赞皇羹。

昨忝此邦守,令无诸县行。烦酲想岩壑,一日慰幽情。

惭怍方堆面,尘埃正满缨。临流聊洗濯,心已识蒙亨。

《题陆子泉》拼音标注

tí lù zǐ quán
quán pǐn jìu zhī míng,
chéng yuán shí zhòu yíng。
gān zī bǎo sēng fàn,
rùn zé jì nóng gēng。
shù yù rén shúi tīng,
náng chá kè zì pēng。
jǐu gōng hóng jiàn chuò,
céng fèng zàn huáng gēng。
zuó tiǎn cǐ bāng shǒu,
lìng wú zhū xiàn xíng。
fán chéng xiǎng yán hè,
yī rì wèi yōu qíng。
cán zuò fāng dūi miàn,
chén āi zhèng mǎn yīng。
lín líu liáo xǐ zhuó,
xīn yǐ shì méng hēng。

王汾

王汾

王汾,字彦祖,钜野(今属山东)人。禹偁孙。第进士。仁宗嘉祐五年(一○六○)知潭州湘乡县(《金石补正》卷一○○)。神宗元丰中知兖州(《元祐党人传》卷二)。哲宗元祐三年(一○八八)召为太常少卿(《续资治通鉴长编》卷四一五)。四年,知明州(同上书卷四二二)。五年,为兵部侍郎(同上书卷四五三)。六年,以宝文阁待制知齐州(同上书卷四六六)。绍圣三年(一○九六)落职致仕。事见《宋史》卷二九三《王禹偁传》。今录诗四首。