当前位置:首页 > 诗词鉴赏 >

翠云山

(宋代)王雱

寺古无邻家,千山抱虚碧。门开猿鸟路,殿虚烟霞积。

老木森回溪,飞湍自淙激。曾无车马到,绝境閒今昔。

逍遥贤大夫,肯此携佳客。鸣驺清晓来,归时日常昃。

不使讼庭空,谁能傲泉石。

《翠云山》拼音标注

cùi yún shān
sì gǔ wú lín jiā,
qiān shān bào xū bì。
mén kāi yuán niǎo lù,
diàn xū yān xiá jī。
lǎo mù sēn húi xī,
fēi tuān zì cóng jī。
céng wú chē mǎ dào,
jué jìng xián jīn xī。
xiāo yáo xián dà fū,
kěn cǐ xié jiā kè。
míng zōu qīng xiǎo lái,
gūi shí rì cháng zè。
bù shǐ sòng tíng kōng,
shúi néng ào quán shí。

王雱

王雱

王雱(1044-1076年),字元泽,北宋临川人(今江西省东乡县上池村人),文学家,道学、佛学学者。北宋著名政治家、思想家、文学家王安石之子。世称王安礼、王安国、王雱为“临川三王”。